Thể loại
- Có nhiều lúc chợt nghĩ, đoạn đường này dài bao nhiêu
có nhiều lúc mong nghĩ, tình cảm này là bao real
có nhiều lúc chăm chỉ đêm và ngày chỉ viết nhạc
viết nhạc để tâm hồn được hòa quyện và ta feel
Luôn tự đặt ra câu hỏi, sống thế này có ích chưa
Khi xã hội mưu cầu, cuộc sống này phải khác xưa
Khi mày đã đủ lớn, con đường này phải tự đi
Và cho dù mày có ngã chăng nữa, vẫn đứng dậy và thích nghi.
Sống như âm nhạc, có lúc thăng, và có lúc trầm
Nhắc để ngẫm lại với bản thân, những lúc sai lầm
Phải đặt cái tôi ở phía thấp để lòng thanh thản
Để rồi phải nhớ đặt chữ "tâm" mới đến chữ "tầm"
Phải hiểu, cuộc đời này không quá dài cũng không quá gắn
Để biết, để có được một đời hạnh phúc ta phải cố gắng
Phải hiểu, nghiệp mình làm thì mình nhận không một ai gánh
Để biết, cuộc đời này yên bình hay không, chẳng vì may mắn (x2)
Có những lúc, ta muốn bỏ những gì ta có
Vì áp lực những thứ xung quanh bao gồm ta đó
Có những lúc, ta muốn bỏ những gì ta có
Muốn biến ta thành những áng mây theo từng cơn gió
Nhạc ta làm không cầu kỳ, không từ hoa mĩ
Luôn viết nhạc dựa vào cảm xúc, không cần suy nghĩ
Sẽ có người đồng cảm, mở lần nữa và say
Sẽ có người lướt qua, chỉ vì nó không hay
Đâu đó sẽ có những lời rất hồng
Đâu đó sẽ có những lời rất ngông
Ta luôn mặc kệ "đây là cuộc sống"
Tự nhủ lòng chỉ nhìn và nói "không"
Không nghĩ, không hờn, không hơn không kém
Không than không trách, không thù không oán
Không buồn, không vui, không lo, không tức
Không cần vương vấn những điều chua cay!
Phải hiểu, cuộc đời này không quá dài cũng không quá gắn
Để biết, để có được một đời hạnh phúc ta phải cố gắng
Phải hiểu, nghiệp mình làm thì mình nhận không một ai gánh
Để biết, cuộc đời này yên bình hay không, chẳng vì may mắn (x2) - Facebook Twitter Google+ LinkedIn tumblr Pinterest
Bình luận 0