• Hồi nhỏ ta không có võ
    thằng mập nó dí ta chạy vào nơi to vò
    có tò mò khẽ đụng vò vẽ
    có lẽ thằng mập chạy mất từ đó
    Có võ mà là võ mồm
    ta đeo thất đẳng
    mở miệng là tụi nó hoảng hồn, ba chân bốn cẳng
    Thứ ta thiếu là bản lĩnh
    Thứ ta đã thiêu là bản tính
    Ta đã đốt mất cái bảnG tính khi trốn nắng
    vừa không cần chỉnh
    Khoang! ta đã đỉnh!
    Nhìn xuống lũ đần ngoài kia
    vuốt bộ ria, vua của chúng mày yêu cầu rượu bia
    Rồi vị vua rời khỏi chỗ ngồi
    Ngày vẽn bức rèm phủ bụi ấy lên mà coi
    Kẻ thấp hèn thì đang hạnh phúc
    Còn trên cao chỉ có giá lạnh bủa vây mà thôi
    Vuốt bộ ria, vua của không ai yêu điều thấm thía
    (ngày nhìn thấy ánh mặt trời)
    Vuốt bộ ria, vua của không ai yêu điều thấm thía
    (ngày nhìn thấy ánh mặt trời)
    Vuốt bộ ria, vua của không ai yêu điều thấm thía
    (ngày nhìn thấy ánh mặt trời, mất một đời)
Bình luận 0