Đời - Beat - TyTy Na

Pon-Lucci

Đời - Beat - TyTy Na
Download
  • Khi mà
    Tình bạn trở nên “nguy hiểm”
    Tình yêu trở nên xa xỉ
    Còn gia đình lại là một sự khát khao lớn : ).

    Lại một mình trong màn đêm tối, chỉ có tôi và tôi thôi
    Ngọn đèn hiu hắt loe loét ánh lửa, cướp nụ cười đi mất rồi
    Lớp mặt nạ hằng ngày đeo đã quá mỏi phải gỡ ra ngay
    Để thoát cái lời dèm pha vì thực chất tao chỉ vui cho qua ngày
    Tao không biết bạn bè mấy đứa, còn ở bên tao
    Bởi vì lúc có lúc không tao cũng chẳng biết còn vui đến chừng nào
    Tao mệt mõi với mọi thứ, có lúc chỉ muốn buông xuôi thôi
    Buông bỏ tất cả vì một cuộc đời thối nát, thật hay chỉ đang dối?
    Và, tao muốn được feel, muốn được bay chẳng cần "cần "
    Tao biết bạn bè tụi bay đặt sức chịu đựng của tao lên bàn cân
    Khi mà tao đã quá sầu vì một chữ " bạn " thì liệu mày hiểu ra
    Thứ tao trọng nhất là mày đánh đổi tất cả được chi? mày hiểu mà
    Ra đời tao vẫn như vậy, vẫn cười tươi với mày đấy thôi
    Tươi vậy để dấu mày biết, niềm tin của tao về mày giờ khác rồi
    Trong cuộc vui đó còn nhớ về tao? hay do tao lệch lạc bước
    Hay vì con này nó quá vướng bận xách theo làm chi ai chống được.

    Đây tao bật beat lên tao với mày cùng feel đi na
    Quên hết sự đời hôm nay, ngày mai sẽ cùng bước tiếp và
    Không có gì là tuyệt đối không có màn đêm nào không tàn
    Ánh nắng sẽ lên tao tin là vậy, tương lai phía trước ưu sầu không mang
    Dù lũ “bè” ngoài kia có đâm sau lưng tao và mày
    Lật úp chữ bạn thì mày và tao vẫn còn ở đây thế là hay
    Tụi nó khốn nạn tao không màng
    Lừa lòng tin tao tao không cản
    Chỉ cần tao nép vào trong bóng đêm ở nơi tao thấy tao an toàn: ).

    Cho tôi một chút màu đỏ, thả vào khoảng trống của tình yêu
    Cho thêm một tí màu xanh lấp đầy hạnh phúc gia đình tôi đây hy vọng nhiều: )
    Màu trắng của tình bạn, mong rằng nó mãi mãi không xa
    Dù có nằm xuống để được thế thôi, thì tôi vẫn nuôi hi vọng mà
    Gia đình là thứ tao quý nhất, nó đang dần dần rời xa tao
    Tao muốn níu lại chút thôi nhưng mà thật sự khó khăn biết nhường nào
    Chào mào trong lồng thíc hót gửi lời thèm muốn được về với quê hương
    Xây dựng tất cả để rồi đạp đổ vứt lại " thế thôi không chung đường! "
    Bao giọt nước mắt, cứ lăn xuống người thấm ướt vai áo mẹ kia
    Như cuốn tất cả cảm xúc bao lâu dồn nén tuôn ra từ một phía
    Nó ngồi nơi đây, giương đôi mắt nặng trĩu, ngẹn và lê thê
    Không hiểu lí do tại sao khiến người đàn ông ngoài kia lại như thế
    Đã từng là người tao rất kính phục, nhưng hôm nay tại vì sao?
    Thay vì bộ dạng nể nang tao thay vào đó toàn là giả tạo
    Tao khóc cho chữ tình người, tao khóc cho tuổi đôi mươi
    Tao khóc cho đi những giọt nước mắt nặng trĩu khiến tao phải bật cười.

    Rồi ngày mai mày sẽ theo ai giống như con đường tao từng chọn?
    Bước theo người mẹ gồng gánh vai gầy đôi môi khô, mờ đi vết son
    Tao nhìn mày như đang nhìn tuổi thơ của riêng tao
    Tao nhìn mày như đang nhìn lại những ngày tháng u uất phiền não
    Thời gian trôi qua lâu rồi vết đau trong tao đã chay sạn
    Tao không còn nhớ được hết đau buồn vết cắt trên tay máu lay lán
    Chỉ biết hiểu được mày cảm giác khi gia đình giải tán
    Cách người ra đi và người ở lại một đứa chưa tròn tuổi đời làm sao cản.

    Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn đúng theo cái cách mà mình nghĩ
    Nhưng nghĩ làm sao khi mà tình người đã càng ngày càng mất đi
    Nhiều lúc thật sự muốn lạc quan đạp lên niềm đau mà sống tốt
    Nhưng mà nụ cười không che được mắt, niềm vui chỉ là chút bồng bột
    Ồn ào ngoài kia của xã hội
    Tâm tình cốt lõi vẫn đơn côi
    Cơn gió thổi qua một cách lơ đãng người cha người bạn tao đâu rồi?
    Một mình một bóng tao ớn cái lạnh ở xung quanh
    Muốn buông tất cả nhưng mà chưa tròn chữ hiếu thì sao đành.
Bình luận 0