Thể loại
- Thành phố lên đèn ta nhớ về môi em
Ngắm nhìn nơi phố thị phồn hoa hoà cùng với cả hơi men
Con người ta nhận ra vẻ đẹp ở trong lúc thương lúc nhớ
Đôi khi cảm thấy chạnh lòng, cầm bút viết lên khúc thơ
Ánh chiều tà ngả bóng bằng lăng chờ hoàng hôn xuống
Những áp lực đôi tay cũng theo đó mà muốn buông luôn
Con người có 2 thứ sợ, đó là nghèo khổ và nỗi cô đơn
Họ vẫn cảm thấy lạc lõng dù cho thân hoà phố lớn
Vẫn chỉ một cảm giác, tiếng động lúc khi tan ca
Vẫn một cảnh tượng quen thuộc câu chào người ta cũng chẳng mặn mà
Ta ước mơ 1 cuộc sống đến một lúc k có ai làm kẻ thù
Nhưng lại giật mình khi đó tình cảm chỉ còn lại như nghĩa vụ
Ta đặt câu hỏi chúng ta gặp nhau có phải duyên tiền định
Duyên thì không chắc nhưng tiền h bỗng nhiên lại hoá xiềng xích
Miệng đời là hố sâu, dây thừng kết bằng giấy bạc
Cả đời mà có nhau, tự truyện chắc khoảng lặng mấy trang...
Uống 1 ly để nhìn sâu vào sự thật
Chén rượu cạn như con người ta h đây đã cạn tư chất
Rượu say thêm 1 lần để biết rằng ta vẫn tỉnh
Sầu đau rồi cũng qua đi trời không phụ kẻ chân chính
Cảm giác của kẻ cô độc h bình thường như lẽ tự nhiên
Thấy bất bình nhưng tâm can k cho phép chỉ vì 1 chữ tiền
Bá vương quyền tướng nghĩ lại cũng chẳng làm đc điều gì
Đạo làm người còn không rõ thôi thì tiền cứ vậy mà tiêu đi...
Màn đêm lên ta lại vẽ cuộc đời bằng 1 màu đen
Muốn bình yên cớ sao ở trong cơn mơ ta lại thầm hoài cầu em
Rồi ta lại sầu thêm chén rượu đầy này như không thấy đáy
Mặc kệ đi rồi ta sẽ lại quên hết sau giấc ngủ đến ngày mai
Ta biết ta chẳng là ai, chỉ biết buông tiếng thở dài
Đến ngay bản thân vẫn luôn tồn tại đâu đây một nỗi sợ hãi
Sợ đối diện với tương lai, sợ em chỉ còn hoài niệm
Sợ đến 1 ngày những cảm xúc bản thân ta không thiết tìm kiếm
Tại sao sau những cuộc vui luôn chỉ còn lại có 1 khoảng lặng
Nụ cười trên môi từ bao h chỉ còn tính bằng khoảnh khắc
Đời người vốn ngắn ngủi, con người ta vẫn mải mê tranh đấu
Đi tới và đi lui, bao h mới thấy cạn hết lo âu
Ta sẽ đi đến đâu với hàng vạn câu hỏi ở quanh ta
Ngày mai tỉnh rượu ta vẫn sẽ kiếm tìm 1 tấm bằng danh giá
1 chút điên rồ ta nay bộc lộ cùng cả hơi men
1 phút biến cố ta say để tìm hiểu rõ nơi đến
- Facebook Twitter Google+ LinkedIn tumblr Pinterest
Bình luận 0